Sau khoảng 2 tháng, trước sự tấn công quyết liệt của người đàn ông
hiện tại, và giờ là chồng cô ấy, cô ấy đã nhận lời yêu anh ta. Giống như
người vừa mất đi chỗ dựa lại gặp ngay được chỗ dựa mới, cô ấy nương tựa
vào anh ta, sẻ chia niềm vui nỗi buồn với người yêu mình. Thật ra, tình
cảm với người cũ cũng không còn nhiều, chỉ là thói quen có nhau mà
thôi.
Cô đã yêu người hiện tại say đắm. Vì anh ta rất biết cách
chiều lòng cô, quan tâm cô và hay nói những lời yêu đương ngọt ngào. Đặc
biệt, những ngày lễ tết, anh ta không bao giờ quên cô, muốn ở bên cô,
muốn cho cô những giây phút thoải mái và lãng mạn. Từ việc người yêu cũ
khô khan, giờ anh người yêu mới vô cùng ga lăng, cô đã say đắm anh ta và
quên hết mọi quá khứ.
Tình yêu của họ chớm nở được hơn 1 năm,
cũng có nhiều lần anh đòi hỏi cô phải thế này, thế kia, muốn cô trao cho
anh bản thân mình nhưng cô không đồng ý. Cô cũng không đề cập gì tới
chuyện trinh tiết, cô chỉ nói, muốn là của nhau trong đêm tân hôn chứ
không phải quan hệ trước hôn nhân như thế. Trong thâm tâm anh có lẽ nghĩ
cô đã yêu người cũ 4 năm rồi thì đã quan hệ, có gì mà phải giữ nên anh
cố ép cô, muốn cô cho anh, với tư tưởng, đằng nào chả cưới nhau.
Nhưng cô vẫn không đồng ý, cô nói với anh về quan điểm của mình. Anh bất lực, đành chiều theo ý cô.
Và
họ cưới nhau, trong đêm tân hôn, điều khiến anh hoảng hốt không phải
chuyện cô không còn trinh tiết mà chính là chuyện cô là gái còn trinh.
Anh hỏi cô: “Tại sao em lại còn trinh, em lừa anh à, em đi vá màng trinh đúng
không? Đừng nói với anh là 4 năm qua yêu thằng kia, em chưa từng ngủ với
nó. Sao em lừa dối anh, nếu không còn, em cứ nói với anh, anh đâu có
quan trọng chuyện đó, lừa anh là tội không thể tha thứ”. Nói rồi, anh
hất cô ra khỏi giường.
Cô đang không hiểu chuyện gì xảy ra, hỏi anh tại sao lại hành xử như
vậy, cô thật sự là một cô gái trong trắng, dù là yêu người trước 4 năm
nhưng cô luôn giữ mình, ngay cả với anh cô cũng giữ mình. Anh không tin,
anh cho rằng, thời gian cô giữ mình với anh chính là cô muốn kéo dài
thời gian để đi vá màng trinh. Anh còn hỏi: “Tại sao em còn mà lúc đó
lại không nói cho anh biết? Đến bây giờ em mới khăng khăng như vậy?’
Cô
nghẹn ngào, chẳng nhẽ sự trong trắng của cô lại đáng bị nghi ngờ vậy
sao? 4 năm thì là cái gì, 4 năm chẳng lẽ không giữ được sự trong trắng
hay sao? Thiếu gì người yêu nhau tới 5-7 năm, người ta vẫn giữ cho nhau
đó thôi. Tại sao anh lại đa nghi tới mức độ như vậy. Anh không tin cô,
anh bảo không coi trọng chuyện trinh tiết thì còn hay mất, vá hay không
vá có quan trọng với anh thế không?
Anh nhìn cô trừng trừng, anh
bực bội, cay cú, anh giống như một gã bị lừa trong đêm tân hôn vậy,
nhưng cô thì bình tĩnh đến lạ. Cô không ngờ, cái sự còn trinh bây giờ
lại trở thành nghịch cảnh.
Đúng là, đàn ông thì luôn có trăm ngàn
lý do của họ, muôn ngàn cái cớ để bắt bẻ người mình yêu. Còn cũng không
được, không còn cũng không được. Vậy thực sự họ nghĩ gì?
Vì sao
đàn ông lại có tư tưởng như vậy, đơn giản vì họ quá dễ dãi trong các mối
quan hệ. Các cô gái không còn trong trắng, ngã vào lòng họ cũng chỉ vì
những lời ngon ngọt của họ. Thế nên, các cô ấy mới mang tội hư hỏng. Vì
thế, chỉ cần 1 năm, là thời gian quá dài đối với họ để đưa các cô gái
‘vào đời’. Còn chị em ư, họ luôn chịu những hậu quả sau những cuộc tình
ấy. Và vì vậy, đàn ông mới không tin, cô bạn tôi 4 năm yêu tình cũ mà
lại còn nguyên vẹn.
Thật đau khổ, giờ thì cô ấy cố giữ thân trong
trắng để chịu sự sỉ nhục của người chồng mà cô ấy thương yêu vô cùng.
Đúng là cánh đàn ông nên xem lại suy nghĩ của mình, nên tự thức tỉnh
lương tâm của mình, đừng hành hạ phụ nữ quá nhiều nữa. Bây giờ thật là
‘giữ trinh cũng không xong’.
Nhận xét
Đăng nhận xét